THƠ: CÔ GIÁO MẦM NON VÙNG NÚI

Lượt xem:

Đọc bài viết

CÔ GIÁO MẦM NON VÙNG NÚI

Đến đây thì ở lại đây

Bao giờ bén rễ xanh cây mới về

Câu ca lại vận vào nghề

Hai mươi năm giữa bốn bề núi non

 

Đến đây từ thưở còn son

Đèo cao, dốc đá đã mòn gót chân

Bản làng xa, bản làng gần

Từng trang giáo án hương xuân vẫn nồng

 

Tiếng gọi “cô” thấy ấm lòng

Xua đi giá lạnh đêm đông gió lùa

Xua đi rả rích chiều mưa

Bên cô tiếng trẻ nô đùa sớm hôm

 

Đêm đêm bên ngọn đèn con

Cô nhen ngọn lửa cho tròn nắng mai

Sợ gì nhan sắc tàn phai

Ngại gì vất vả hôm mai một mình

Bữa ăn măng đắng rau rừng

Ở trong cái khổ lâu dần thành quen .

 

Làng trên bản dưới gọi “con ”

Mai về thị xã có còn nhớ không?

Xa xôi đến mấy cũng về

Vì con mến trẻ yêu nghề mẹ ơi !

                                      

                                        Tác giả: Lê Thị Thảo

                                                 Giáo viên trường Mầm non xã pờ ê